"Ngươi nên biết, ta sẽ không cùng ngươi nói về bất kỳ thứ gì liên quan đến Vĩnh Hằng Chi Đạo." Vô Tướng Sinh nói với Tần Lãng, "Ngoài ra, ta sở dĩ muốn cùng ngươi đơn độc một trận, chỉ là muốn tự tay bóp chết ngươi từng chút một, chỉ vậy mà thôi!" "Nhìn ra được, ngươi là phi thường hận ta a!" Tần Lãng nói, "Chỉ là, ta cùng ngươi hẳn là không có thù riêng đi, không đáng phải cừu hận lẫn nhau như vậy, phải biết rằng, ta tuy rằng muốn giết chết ngươi, nhưng lại chưa từng ôm lòng cừu hận đâu." Đúng vậy, Tần Lãng cảm thấy hắn và Vô Tướng Sinh này, chẳng qua cũng chỉ là công thù mà thôi, không tính là thù hận cá nhân, cho nên Tần Lãng thậm chí cũng không ngại dùng phương thức nhìn như công bằng này để quyết đấu với Vô Tướng Sinh. Nếu như là thù riêng, Tần Lãng khẳng định là không tiếc bất kỳ giá nào và thủ đoạn nào để tiêu diệt đối phương. Theo lý mà nói, Vô Tướng Sinh hẳn là không cần thiết phải ôm hận trong lòng đối với Tần Lãng, bởi vì hai bên trước kia thậm chí còn không có giao tập, không phải là vì Vĩnh Hằng Chi Đạo sao? Bởi vì Tần Lãng đã cản đường Vô Tướng Sinh này phải không? "Nói như vậy, vẫn là vì Vĩnh Hằng Chi Đạo?" Tần Lãng nói với Vô Tướng Sinh, "Bất quá, nếu nói về Vĩnh Hằng Chi Đạo, ta thì có một chút tâm đắc, ta thậm chí biết một số thứ về Vĩnh Hằng Chi Đạo, không biết ngươi có hứng thú hay không?" Tần Lãng đương nhiên đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4971663/chuong-3947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.