Bàn Phỉ cảm thấy lời Tần Lãng nói không phải không có đạo lý, tự mình mày mò muốn lĩnh ngộ Vô Thượng Đạo, đích xác là có chút khó khăn, dù sao đây vốn là đạo pháp cực kỳ huyền diệu cao thâm, nếu như bế quan một chút liền có thể lĩnh ngộ, chẳng phải là cùng những đạo pháp khác không có gì khác biệt sao? Thế là, Bàn Phỉ nghiêm nghị nói: "Nguyện ý nghe theo sự điều khiển của Tần Sư!" "Sự điều khiển tạm thời không nói đến. Ngươi tốt xấu cũng là một trong các đại lão của Khai Thiên tộc, nên vì ta hiến kế mới đúng." Tần Lãng khiêm tốn nói, "Hiện nay ta đã bố trí phòng tuyến trong vũ trụ tầng thứ bảy, thêm vào trước đó tu sĩ Vô Thế Giới gặp khó khăn khi xâm lấn vũ trụ tầng thứ tám, cho nên chúng sẽ không phát động tấn công trong thời gian ngắn, nhưng là công kích của chúng tất nhiên sẽ giáng lâm, điểm này lại là không cần nghi ngờ." "Phân tích của Tần Sư không sai, trước đó chúng chịu một chút thiệt thòi, nhất định sẽ có chút thu liễm. Ngoài ra, chúng cũng còn chưa hoàn toàn chưởng khống vũ trụ tầng thứ tám, cho nên chúng ta vẫn là có chút thời gian, chỉ là cho dù chúng ta có thời gian, lại nên đối phó như thế nào? Nếu như chỉ là tu sửa phòng tuyến lời nói, cũng chưa chắc có thể ngăn cản chúng, mà lại ngăn cản nhất thời, cũng không thể cứ như vậy chống đỡ tiếp được a." Bàn Phỉ lúc này tạm thời từ bỏ việc rúc vào sừng trâu với Vô Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4971653/chuong-3937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.