“Bàn Dĩ Vô, đừng giãy giụa nữa, cái này căn bản là chẳng có tác dụng gì! Mất đi vật thần bí, ngươi căn bản là không có sức lực để chống lại ta!” Khai Lạc vẫn còn đang đả kích lòng tin của Bàn Dĩ Vô, hi vọng có thể sớm một chút giết chết hắn. “Không! Khai Lạc, ta sẽ không để ngươi dễ dàng đạt được như vậy!” Bàn Dĩ Vô cả giận nói, “Bất kể như thế nào, ta cũng phải hướng tầng trên của Khai Thiên tộc bẩm báo chuyện ngươi cố ý giết chết đồng tộc tu sĩ, sau này ngươi tất nhiên sẽ bị tầng trên trừng phạt!” “Làm sao có thể?” Khai Lạc cười lạnh nói, “Ngươi đã chết rồi, còn có thể bẩm báo cái gì? Huống hồ, ta chính là tu sĩ huyết mạch dòng chính của Khai Thiên tộc, mà ngươi chẳng qua chỉ là một con sâu đáng thương đã mất đi vật thần bí mà thôi, đối với Khai Thiên tộc tác dụng đã không còn lớn nữa, hơn nữa mất đi vật thần bí, vốn dĩ cũng là đại tội, cho nên ngươi còn không bằng ngoan ngoãn chịu chết, như vậy đối với tất cả mọi người đều tốt!” Khai Lạc sắc mặt dữ tợn, không ngừng tiến hành công kích trí mạng đối với Bàn Dĩ Vô, hi vọng sớm một chút kết thúc chiến đấu, nhưng tu vi của Bàn Dĩ Vô bản thân cũng không tính là yếu, mặc dù thiên thời địa lợi đều ở phe đối thủ, nhưng Bàn Dĩ Vô lại là vì tính mạng của mình mà chiến đấu, làm sao có thể không dốc hết toàn lực chứ? Dù vậy, thực lực của Bàn Dĩ Vô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4971581/chuong-3865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.