Tần Lãng lại lần nữa bị thủ hạ của Minh Uy tấn công, nhưng điều này khiến Tần Lãng càng thêm nghi hoặc, bởi vì các tu sĩ đến tấn công hắn, tựa hồ đều là một vài "tên ngốc", cho dù là tu sĩ cấp độ Kỷ Nguyên Bá Chủ, đều là một vài kẻ tương đối ngu xuẩn, đây nào giống như đến báo thù, càng giống như đến "dâng đồ ăn" cho Tần Lãng. Chẳng lẽ nói tên Minh Uy kia đã điên rồi? Vậy mà như thế đánh giá thấp thực lực của Tần Lãng? Cho rằng phái mấy tên ngốc đến, là có thể giết chết Tần Lãng phải không? Hay là nói Minh Uy đã giác ngộ rồi, không muốn lãng phí thời gian trên người Tần Lãng, chuẩn bị tiến hành đả kích mang tính hủy diệt đối với tên Lộc Dã kia, cho nên tạm thời không thể lo lắng cho hắn? Lúc này, Tần Lãng vậy mà không thể đoán được ý nghĩ chân chính của Minh Uy, không biết tên Minh Uy này rốt cuộc đang có chủ ý gì. Thường thường sẽ có một vài tên ngốc đến tấn công Tần Lãng, nhưng trong mắt Tần Lãng, bọn chúng thật chỉ là giống như tên ngốc vậy, không có cách nào mang lại một chút kinh hỉ nào cho Tần Lãng, chẳng qua là liều mạng giãy giụa một phen dưới khôi lỗi chi thuật "vô trung sinh hữu", rồi sau đó bị Tần Lãng cắn nuốt sạch sẽ. Những ngày như vậy quá bình thản rồi, thậm chí bình thản đến mức có chút không quá chân thật, cho nên Tần Lãng cảm thấy phía sau này nhất định có chuyện gì đó mà hắn không biết. Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4971221/chuong-3505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.