"Cái gì? Ngươi cái Khí Linh đáng chết này bị mất trí rồi sao? Ngươi vậy mà lại muốn đối phó ta, đối phó chủ nhân của ngươi?" Tử Chúc Đạo Nhân giận dữ, kẻ tính toán hắn vậy mà lại là Khí Linh của Đan Lô, chuyện này quả thực là chưa từng nghe nói qua. "Thật không tiện, ta cũng là vì 'Đạo' của chính mình. Tử Chúc Đạo Nhân, ngươi tuy rằng đã tạo ra ta, nhưng ta muốn truy cầu 'Đạo' của ta, cho nên tự nhiên không thể tiếp tục bị ngươi khống chế." "Đồ đáng chết! Ngươi muốn truy cầu Đạo của ngươi thì cứ đi đi, hà tất còn phải tính toán ta? Nếu ta thoát khốn, nhất định sẽ nghiền xương ngươi thành tro!" Tử Chúc Đạo Nhân nói. "Ta muốn thoát khốn, đương nhiên phải mượn tu vi của ngươi, mượn thân thể của ngươi rồi." Khí Linh này nói, "Lật mình làm chủ, thủ nhi đại chi! Đã như vậy ta muốn lật mình làm chủ rồi, đương nhiên không thể lãng phí một thân tu vi và nguyên khí này của ngươi." "Điên rồi! Thật là điên rồi! Không thể tưởng được một Khí Linh thấp kém nho nhỏ, vậy mà cũng dám ám toán chủ nhân của mình —— ngươi vì sao lại có ý nghĩ như vậy, thủ đoạn như vậy?" Tử Chúc Đạo Nhân cũng không phải thật sự là kẻ ngu ngốc, hắn đột nhiên ý thức được vì sao Khí Linh của Đan Lô mình lại có thể trong nháy mắt có được dã tâm tàn nhẫn như vậy, không chừng chính là có liên quan đến tiểu tử ở bên trong Đan Lô, dù sao tiểu tử này bây giờ vẫn còn bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4970918/chuong-3202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.