Tần Lãng không hề phản bác công lao của Thiên Quỷ, điều này khiến Thiên Quỷ nhịn không được cười to mấy tiếng, sau khi tiếng cười dứt, Thiên Quỷ lại thở dài một tiếng: "Tần Lãng, ta biết ngươi cố ý để ta đắc ý một chút mà thôi. Trên thực tế, với ánh mắt và kiến thức của ngươi, làm sao lại nhìn không ra ta xuất thủ chẳng qua cũng là vì tự bảo vệ mình. Nếu như ngươi bại trận, hoặc ngươi bị đánh giết, tên Vĩ Phàm Sinh kia triệt để kiến tạo thông đạo số không, vậy thì một luồng ý chí tàn lưu này của ta tất nhiên cũng sẽ bị hoàn toàn thôn phệ, cuối cùng ta không thể còn lại bất cứ thứ gì, vậy thì Thiên Quỷ ta thật đúng là sống uổng phí rồi!" Xem ra, sau khi trải qua kiếp nạn trước đó, tên Thiên Quỷ này cũng coi như là ăn một miếng học một miếng rồi. Lúc này, đắc ý xong xuôi, cũng liền bắt đầu bình tĩnh suy nghĩ. Suy nghĩ một chút tiền căn hậu quả, Thiên Quỷ đương nhiên cũng liền hiểu rõ hắn vẫn luôn chỉ là bị những sinh vật cao đẳng đáng chết kia lợi dụng, hơn nữa là lợi dụng đến chết. Tuy nhiên, may mắn là sau khi Thiên Quỷ tự bạo lại giữ lại được một luồng ý chí, hơn nữa hắn thông minh giấu luồng ý chí này đi, vẫn luôn không bị những sinh vật cao đẳng kia phát hiện, mãi cho đến thời khắc mấu chốt Tần Lãng cùng Vĩ Phàm Sinh giao đấu, luồng ý chí này của Thiên Quỷ mới hiển hiện ra, đồng thời giúp Tần Lãng và Thiên Quỳ Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4970867/chuong-3151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.