Quý Trạch và Thôn Thiên Xà Ma một mực đang ở xa xa hộ pháp cho Tần Lãng, bọn họ bây giờ cũng không biết thắng thua trong trận chiến giữa Tần Lãng và Hắc Liêm ra sao, cho nên không dám tới gần quá Tần Lãng, nhưng trong mắt Thôn Thiên Xà Ma và Quý Trạch, Tần Lãng hẳn là đã chiếm thượng phong, dù sao Hắc Liêm đã "biến mất" không thấy đâu nữa rồi. "Quý Trạch, chủ nhân thật sự thắng rồi sao?" Thôn Thiên Xà Ma hỏi Quý Trạch, nó là hoàn toàn không nhìn ra thắng thua của trận chiến. "Không biết." Quý Trạch lắc đầu, hắn đương nhiên cũng không hiểu thắng thua trong trận chiến của Tần Lãng và Hắc Liêm. "Vậy chúng ta cũng chỉ có thể tiếp tục ở đây theo dõi, hộ pháp cho chủ nhân thôi sao?" Thôn Thiên Xà Ma nói. "Đúng vậy, tiếp tục lưu tại đây." Quý Trạch gật đầu nói, "Mặc dù ta không biết thắng thua của trận chiến, nhưng ta tin tưởng chủ nhân nhất định sẽ thắng lợi." "Trước đó, ta có chút không tin chủ nhân có thể chiến thắng Hắc Liêm, nhưng khi chủ nhân ngăn cản được một phen tấn công mạnh cuối cùng của Hắc Liêm, ta liền thay đổi phán đoán của chính ta. Ngươi nói không sai, chủ nhân hẳn là đã chiếm thượng phong, bất quá còn chưa phân ra thắng bại mà thôi, chỉ là cũng không biết còn phải chờ đợi bao lâu nữa." Thôn Thiên Xà Ma nói. "Bất kể bao lâu, chúng ta đều phải chờ!" Quý Trạch nói. Chỉ là, Quý Trạch và Thôn Thiên Xà Ma đều không ngờ lần này chúng thật đúng là chờ đợi đủ lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4970521/chuong-2804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.