"Tần tiên sinh, ngài nói hiện tại toàn bộ vũ trụ chỉ còn lại chưa đến một tháng sao? Ngài có căn cứ nào không?" Nữ học giả của Viện Khoa học Hoa Hạ thế giới này dường như không tin lời Tần Lãng, "Dựa theo mô hình toán học của chúng tôi tính toán, chúng tôi ít nhất còn có một năm rưỡi thời gian." Lúc này, Tần Lãng không khỏi nghĩ đến hai người Tạ Lạc Uy và Đồ Mông. Nếu hai vị này có thể sống đến bây giờ, bọn họ nhất định sẽ toàn lực ủng hộ Tần Lãng, cho dù là không thể dùng lý luận khoa học để chứng minh lời Tần Lãng. Tần Lãng cùng Tạ Lạc Uy và Đồ Mông, giữa bọn họ có sự tin tưởng kiên cố lẫn nhau, cho nên cho dù lời Tần Lãng nói không thể dùng khoa học để giải thích, bọn họ cũng sẽ hoàn toàn tin tưởng, đây chính là sự tin tưởng và ăn ý giữa bạn bè. Nhưng đáng tiếc là, Tạ Lạc Uy và Đồ Mông, vì một lòng phát triển khoa học kỹ thuật, căn bản không thể phân tâm tu hành, cho nên cho dù đã dùng linh đan của Tần Lãng, cũng không thể đạt đến cảnh giới trường sinh, vẫn không ngăn được sự ăn mòn của lực lượng thời gian. Đây cũng là điều khiến Tần Lãng cảm thấy khó chịu. Nếu Tạ Lạc Uy và Đồ Mông có thể dành ra một chút thời gian kiên trì tu hành, dựa theo tài nguyên tu hành mà Tần Lãng để lại cho bọn họ, đáng lẽ có hi vọng sở hữu ngàn năm thọ nguyên, nhưng đáng tiếc là bọn họ đã chọn vùi đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4970437/chuong-2720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.