Người tí hon huyết nhục này đã cảm nhận được sự kiên quyết của Tần Lãng, cũng hiểu rõ nếu như nó còn muốn thử giữ lại bí mật gì đó, chỉ sợ Tần Lãng thật sự sẽ thôn phệ hết nó. Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, người tí hon huyết nhục này cũng không dám lề mề nữa, dùng tinh thần lực ngưng tụ thành tinh thể ký ức, giao cho Tần Lãng, đồng thời nói: "Ta đã không giữ lại chút nào giao tinh thể ký ức cho ngài, hi vọng ngài có thể tha cho ta." Tần Lãng kiểm tra tinh thể ký ức này, sau khi xác nhận không có vấn đề, liền chuẩn bị thả đi người tí hon huyết nhục này. "Ngài thật sự nguyện ý thả ta rời đi sao?" Người tí hon huyết nhục này tựa hồ có chút cảm động, "Trong tình huống thông thường, ta cho rằng mình chắc chắn phải chết, ngươi nhất định sẽ sau khi ép khô ta, lại từ từ thôn phệ ta, thậm chí sẽ tốn rất nhiều thời gian." Người tí hon huyết nhục này ở trong huyết sắc hư không thời gian hẳn là lâu hơn Tần Lãng, cho nên nó càng rõ ràng hơn sự tàn khốc và tàn nhẫn của quy tắc sinh tồn trong huyết sắc hư không này, có lẽ là bởi vì tuyệt đối hư không này khiến người ta tuyệt vọng, có lẽ là bởi vì trong huyết sắc hư không này, thiện ác đều không có ý nghĩa, mà duy nhất có ý nghĩa cũng chỉ là sinh tồn bản thân, mà sinh tồn nguyên bản là một chuyện tàn khốc. Cho nên, người tí hon màu đỏ ngòm không ngờ Tần Lãng vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4970427/chuong-2710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.