"Dừng tay! Ngươi tên ma đầu này, chẳng lẽ ngươi muốn cùng toàn bộ Thiên Hồ Nhất Tộc chúng ta là địch sao?" Hồ Lễ nổi giận nói, "Ngươi đắc tội toàn bộ Thiên Hồ Nhất Tộc, đến lúc đó có thể gây ra Thiên Hồ Nhất Tộc và Phượng Hoàng Nhất Tộc khai chiến, sinh linh đồ thán, tội này ngươi có thể gánh vác được sao!" Lời này của Hồ Lễ không phải không có đạo lý, hắn biết Tần Lãng và Phượng Tàn Huyết có quan hệ không phải bình thường, tự nhiên không hi vọng nhìn thấy Phượng Hoàng Nhất Tộc và Thiên Hồ Nhất Tộc tự tương tàn, vì vậy Tần Lãng nên biết dừng đúng lúc. "Sinh linh đồ thán? Liên quan quái gì đến ta!" Tần Lãng cười lạnh nói, "Từ lúc các ngươi muốn đối phó Phượng Tàn Huyết, thì nên suy nghĩ một chút hậu quả. Trước đó ngươi ba phen hai bận ám toán lão tử, lão tử độ lượng lớn, cũng coi như thôi, không thèm tính toán với các ngươi. Nhưng là, các ngươi không nên ám toán Phượng Tàn Huyết, đã các ngươi làm chuyện này, vậy thì phải gánh chịu hậu quả. Còn như cái gì sinh linh đồ thán, ta cũng mặc kệ nhiều như vậy, ta bây giờ chỉ muốn giết chết ngươi!" Hồ Lễ lại lần nữa bị tức đến suýt thổ huyết, hành vi lưu manh như vậy của Tần Lãng, thật sự là không thể giao tiếp, sớm biết tên này khó đối phó như vậy, Hồ Lễ cũng hối hận lúc trước không nên chọc hắn. Nhưng mà, bây giờ đã muộn rồi, Tần Lãng đã dùng mấy kiện Thần khí và Thiên Ma Thần Tọa nghiền nát những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4970321/chuong-2604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.