Tần Lãng giả mạo danh tiếng của Huyết Ma Côn Bằng, rồi sau đó Huyết Ma Côn Bằng xuất hiện, đây chính là nhân của Tần Lãng. Nhưng Tần Lãng đã nâng cao tu vi cho Huyết Ma Côn Bằng, giải quyết bệnh cũ và nỗi lo tiềm ẩn trong cơ thể hắn, vậy thì Tần Lãng đã tiêu trừ nhân quả của bản thân, ngược lại Huyết Ma Côn Bằng lại thiếu Tần Lãng một nhân tình to lớn. Nếu Huyết Ma Côn Bằng từ chối ý tốt của Tần Lãng, vậy thì nhân quả này tự nhiên không tồn tại, nhưng đối mặt với lợi ích như vậy, Huyết Ma Côn Bằng tự nhiên là không cách nào từ chối, hắn làm sao có thể tự phế tu vi chứ? Huyết Ma Côn Bằng chỉ có thể chấp nhận lợi ích của Tần Lãng, chấp nhận phần nhân quả này, nhưng nếu đã chấp nhận rồi, vậy thì tự nhiên phải bỏ ra cái giá tương ứng. "Tiên sinh, ngài không tính hiềm khích lúc trước, nâng cao cảnh giới tu vi cho ta, thật sự là vận mệnh của ta! Từ nay về sau, ta không còn là Huyết Ma Côn Bằng nữa, mà là Huyết Tiểu Bằng rồi." "Tiểu Bằng? Ngươi hà tất phải tự mình lấy một cái tên nhỏ mọn như vậy chứ." Tần Lãng cười nói, đối với sự đại triệt đại ngộ của Huyết Ma Côn Bằng, Tần Lãng vẫn rất hài lòng. "Có sự tồn tại như tiên sinh, đó mới là chân chính Côn Bằng nuốt nhả nhật nguyệt. Ta xem như thật sự hiểu rồi, thật đáng cười ta trước kia thật đúng là ếch ngồi đáy giếng. Thủ đoạn nghịch thiên của tiên sinh đã cho ta thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4970277/chuong-2560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.