"Thôi bỏ đi, sinh hoạt cá nhân giữa ngươi và Thiên Hống không liên quan đến ta, ta cũng không muốn hỏi tới. Tuy nhiên, những hoa yêu này đến từ Thần Thảo Giới, ta muốn đưa các nàng trở về, cho nên hi vọng ngươi đừng ngăn cản." Tần Lãng đối với Phượng Vũ đã xem như là tương đối khách khí rồi. Nhưng, Phượng Vũ hiển nhiên xem sự khách khí của Tần Lãng là yếu đuối, tiếp tục mạnh mẽ nói: "Ta đã nói rồi, các nàng là thuộc về ta, ngươi đừng hòng mang đi một ai!" "Vậy thì ta sẽ mang tất cả đi." Ngữ khí của Tần Lãng cũng trở nên sắc bén. Đã ngươi nữ nhân Phượng Vũ này không biết điều, Tần Lãng cũng dứt khoát xé rách mặt mũi. "Chủ nhân, giao cho ta xử lý đi." Thiên Hống nói với Tần Lãng, "Ngài mang những hoa yêu này rời khỏi đây." "Cũng tốt, đã là chuyện nhà của ngươi, ta cũng không muốn can thiệp nữa." Tần Lãng nói, "Tuy nhiên, nếu ngươi giải quyết không tốt, có thể tìm ta giúp đỡ." Thiên Hống gật đầu. "Bắt lấy!" Phượng Vũ ra lệnh cho thị vệ hoàng cung, bảo những thị vệ này chặn Tần Lãng lại. "Lui xuống——" Thiên Hống đột nhiên phát ra một tiếng gầm thét kinh thiên động địa, âm thanh này thậm chí còn cao vút, uy nghiêm hơn cả tiếng rồng ngâm, cho nên những thị vệ hoàng cung này cũng bị sửng sốt, có chút kiêng kỵ Thiên Hống nổi giận. Mà lúc này, thân ảnh của Tần Lãng đã biến mất. Dù sao, cũng như Tần Lãng đã nói trước đó, đây thủy chung đều là chuyện nhà của Thiên Hống, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4970178/chuong-2461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.