Nhất diệp nhất Bồ Đề, một bông hoa một thế giới. Lời này là kệ ngữ trong kinh Phật, nhưng sự thật chứng minh lời này không phải không có đạo lý. Thế giới lớn và nhỏ là tương đối, mà thế giới của tu sĩ và những sinh vật khác cũng hoàn toàn khác biệt. Thế giới của Kiến Mộc, cùng tiểu thế giới của Tần Lãng, tiểu thế giới của những tu sĩ khác, động thiên thế giới đều là hoàn toàn khác biệt. Thế giới của Kiến Mộc, bao gồm rễ, thân cây, cành lá cùng hoa, quả của chính nó, trong thế giới này tràn đầy linh khí vô cùng, hết sức thích hợp cho người hoặc những sinh vật khác tu hành ở đây, nhưng trừ Tần Lãng ra, những người khác căn bản không cách nào tiến vào thế giới của Kiến Mộc, bởi vì nó trên cơ bản sẽ không mở thế giới của mình ra cho ngoại nhân. Trong động thiên thế giới của tiên nhân, có không ít tiên linh do tiên khí ngưng tụ mà thành, nhưng trong thế giới của Kiến Mộc, bất kỳ tiên linh, sinh linh nào cũng không có. Linh khí và tiên khí ở đây tuy rằng hết sức nồng đậm, nhưng chính là không có bất kỳ sinh linh nào, đây là bởi vì Kiến Mộc tu hành chính là Cực Tĩnh Chi Đạo, Kiến Mộc cho rằng hết thảy thực vật trên thế gian, đều đại biểu cho một mặt "tĩnh" trong sinh linh thiên địa; mà động vật, yêu thú và người, đại biểu cho một mặt "động". Kiến Mộc với tư cách là thần mộc trong Chư Thiên Vạn Giới, tự nhiên là đại biểu cho "cực tĩnh". Đối với Cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969986/chuong-2269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.