Thân thể của thần linh ngay tại trước mặt Tần Lãng, nhưng hắn không nóng lòng động thủ, mà là trước tiên làm một chút thăm dò. Lúc trước hắn ở bên ngoài, Tần Lãng suýt chút nữa bị Hỗn Độn chi khí làm hại, cho nên bây giờ đối với cái thần linh chân thân này, Tần Lãng cũng phải cẩn thận ứng phó. Thu hoạch chỗ tốt tự nhiên là muốn, nhưng mà trước khi thu hoạch chỗ tốt, nhất định phải trước tiên xác định thứ này sẽ không mang đến phiền phức cho mình. Xem ra trước đó bởi vì Hỗn Độn chi khí mà nhận được giáo huấn thật là không uổng phí. Tần Lãng cũng không sốt ruột, nóng vội ăn không hết đậu hũ nóng không nói, hơn nữa trong tình huống này, cẩn thận lái thuyền vạn năm khẳng định là không sai, dù sao cũng không có ai tranh đoạt với Tần Lãng. Bất quá, phải như thế nào mới có thể hấp thu được thần cách và thần ngân mà thần linh này lưu lại đây? Trong lòng Tần Lãng hơi nghi hoặc một chút, thế là thử dùng tinh thần lực đi cảm ứng, nhưng hắn lại cái gì cũng không cảm ứng được, trên thân thần linh này, quả nhiên là một chút sinh cơ cũng không còn lưu lại. "Quả nhiên là thần linh đã chết ức vạn năm lâu rồi. Cho dù là thần linh, xem ra cũng là không có khả năng chống cự sự xâm lấn của thời gian." Tần Lãng khẽ thở dài một tiếng, dường như có cảm khái. Cảm khái của Tần Lãng, chính là thần linh cũng khó tránh khỏi một chết, cho dù là ức vạn năm bất hủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969722/chuong-2005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.