Rời khỏi hẻm núi, Tần Lãng nhanh chóng tiến lên, nhưng hắn lại có một loại cảm giác bị người theo dõi. Vốn dĩ cho rằng là một số sinh vật ma pháp đang rình rập hắn, nhưng sau đó Tần Lãng lại phủ nhận điểm này, đối phương hẳn không phải là sinh vật ma pháp, mà lại đối phương tựa hồ không có ác ý. Đã đối phương không có ác ý, Tần Lãng cũng không có cần thiết phải lôi ra. Rời khỏi đại lục Châu Phi, Tần Lãng lên quân hạm của quân đội Hoa Hạ, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, sau đó lập tức trở về Hoa Hạ. Nhưng, sau khi Tần Lãng lên thuyền, phát hiện người kia vẫn theo dõi mình cũng lên thuyền rồi, nhưng những người khác trên thuyền lại không hay biết sự tồn tại của hắn. "Ngươi còn muốn trốn đến khi nào?" Tinh thần lực của Tần Lãng đã tìm thấy sự tồn tại của người này, nhưng hắn lại không lập tức phát động tấn công, dù sao đối phương tựa hồ không có ác ý. "May mắn trước đó ngươi không vạch trần." Người kia cũng dùng tinh thần lực đáp lại Tần Lãng, "Ta đang ở cửa phòng, xin hãy để ta vào, ta cần mặc một bộ y phục." Tần Lãng kéo cánh cửa khoang thuyền ra, một đạo gió lướt qua, Tần Lãng biết có người đi vào rồi. Một lát sau, người kia đã mặc vào một bộ quần áo thủy thủ, sau đó hiện ra trước mặt Tần Lãng, lại là một nữ nhân, da ngăm đen, không xinh đẹp, nhưng nữ nhân da đen phần lớn vóc người đều rất tốt, nữ nhân này cũng không ngoại lệ. Nhưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969533/chuong-1816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.