Nếu Hào Ba Lỗ chỉ là một người da đen Châu Phi bình thường, không cần biết hắn muốn làm nhị ngũ tử hay kẻ vô dụng, Tần Lãng đều chẳng thèm để ý, nhưng hết lần này tới lần khác, tên Hào Ba Lỗ này lại là một người tu hành thần đạo, cũng coi là một trong những "thần linh tự nhiên" của địa phương. Tên như vậy thế mà một lòng một dạ hợp tác cùng sinh vật dị giới, đúng là làm tâm trí mê muội. “Nói như vậy, ngươi cho rằng những ma pháp sinh vật kia mới là cùng chung chí hướng với ngươi. Thế nhưng, lần này đóng băng toàn bộ Châu Phi, ngươi biết các ngươi đã chết bao nhiêu người ư? Các ngươi không phải là yêu chuộng hòa bình, sùng thượng tự nhiên ư, sao lại ra tay tàn độc với nhân dân của mình như thế? Nói không chút khoa trương, lần này đóng băng vạn dặm, hẳn là thi cốt khắp nơi.” Tần Lãng chất vấn Hào Ba Lỗ nói. Thế nhưng Hào Ba Lỗ lại không có bất kỳ vẻ mặt thương xót, hối hận nào, tựa hồ vấn đề này hắn đã sớm nghĩ qua rồi, cho nên hắn trả lời dứt khoát: “Vì để trở lại thời đại hòa bình, tốt đẹp, hy sinh là chuyện không thể tránh né! Huống hồ, muốn tiến vào thời đại mới, hy sinh chính là tất nhiên, chỉ có người chịu đựng được khảo nghiệm, mới có tư cách sống trong thời đại mới. Chỉ có thông qua cái chết của người thân, bằng hữu, người yêu, tộc nhân, mới có thể thức tỉnh khát vọng đối với sinh mệnh, tình yêu đối với tự nhiên của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969526/chuong-1809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.