Các giang hồ nhân sĩ đều có chút không hiểu phong cách hành sự của Độc Tông và Tần Lãng. Sớm nhất tiến vào dị thế giới tiến hành cướp đoạt là đám người Tần Lãng, mà hiện tại sớm nhất từ bỏ miếng thịt mỡ này cũng là đám người Tần Lãng. Về nguyên nhân, Tần Lãng giao phó rất rõ ràng: rủi ro càng ngày càng lớn! Về chuyện thiên địa kiếp nạn sắp giáng lâm, Tần Lãng hầu như mỗi ngày đều sẽ nhắc nhở một chút các giang hồ nhân sĩ này, dù sao tất cả mọi người cũng coi là đứng trên cùng một chiến tuyến, thế nhưng những tên này lại không nghe lời khuyên. Cho dù chính mình Tần Lãng cũng cảm thấy phiền, trong mắt những tên này vẫn chỉ thấy được các loại chỗ tốt khi cướp đoạt ở dị thế giới, hoàn toàn không nhìn thấy cái gọi là rủi ro mà Tần Lãng nói. Nhưng dù sao đi nữa, khi các giang hồ nhân sĩ này nhìn thấy người của Độc Tông bắt đầu rút khỏi dị thế giới một cách toàn diện, những người này cuối cùng cũng đã cảnh giác lên một chút. Người sớm nhất tìm được Tần Lãng chính là Nhậm Vô Pháp, dù sao Nhậm Vô Pháp đã coi Tần Lãng như "người trong nhà" rồi, cho nên giữa hắn và Tần Lãng cũng không còn quá nhiều lo ngại. "Ta nói Tần Lãng, Độc Tông các ngươi thật sự chuẩn bị rút khỏi dị giới sao?" Nhậm Vô Pháp hỏi thẳng Tần Lãng. "Chuyện này trước đó ta không phải đã nói với các ngươi rồi sao?" Tần Lãng cười khổ nói. "Ta còn tưởng ngươi chỉ là đang diễn kịch thôi." Nhậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969521/chuong-1804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.