"Cho ngươi hai lựa chọn!" Tần Lãng nói với Lục Tĩnh Trai, "Hiệu trung với ta! Ta không cần làm chủ nhân của ngươi, ngươi có thể tự do chi phối Tiên Lục, nhưng ngươi phải vì ta sở dụng!" Thông thường, Đạo Khí đã có Khí Linh thì không muốn dễ dàng bị người khác sử dụng, trừ phi là nguyên chủ nhân tạo ra nó. Bởi vì bản thân Khí Linh đã có Đạo Hạnh, nó có thể điều khiển pháp bảo, tự nhiên không cần phải nữa bị người khác điều khiển, cũng không muốn bị người khác điều khiển. Bởi vì bản thân Khí Linh cũng coi như là chủ nhân của pháp bảo, vậy nó còn cần một chủ nhân làm gì? Đương nhiên, nếu là chủ nhân đã tạo ra pháp bảo này, vậy thì khác rồi, dù sao nguyên chủ nhân hiểu rõ cấu tạo của pháp bảo, có thể khiến năng lực của pháp bảo và Khí Linh lại lần nữa được nâng cao, mà Khí Linh cũng có thể vì chủ nhân mà chiến đấu, cả hai bên đều coi như là có lợi. "Ngươi đã hủy diệt nguyên chủ nhân của ta, làm sao ta có thể vì ngươi sở dụng." Giọng điệu của Khí Linh này ngược lại tính là cứng rắn. "Nó tự hủy, điểm này ngươi nên hiểu rõ." Tần Lãng nói, "Huống hồ, nó chỉ là một vong linh, như vậy giải thoát, cũng chưa chắc không phải chuyện tốt." "Đừng hòng ngụy biện! Chấp niệm duy nhất của nó, chính là muốn ta giết ngươi! Giết ngươi, ta mới có thể chứng đạo!" "Là một người thắng, ta có cần phải ngụy biện với phe thất bại sao?" Giọng điệu của Tần Lãng tỏ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969495/chuong-1778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.