Ong!~ Vào khoảnh khắc tử vong ập đến, dường như thời gian trở nên dị thường chậm rãi, thậm chí có người nói rằng trong sát na tử vong, ký ức một đời người sẽ lướt qua. Trong đầu Bao Vân không hề lướt qua những ký ức đó, hắn chỉ thấy trường kiếm của Kỵ sĩ Vong Linh như là bóng đen tử vong bao phủ xuống, mà hắn thì đã không kịp né tránh rồi. Hắn nghe thấy tiếng kiếm phong lướt qua da thịt, hắn cảm giác đầu của mình dường như sắp rơi xuống, nhưng điều quỷ dị là, sau một lát, hắn phát hiện cổ của mình vẫn còn, tuy trên cổ có thêm một vết thương nông, nhưng dù sao thì cổ của hắn vẫn còn. Rầm! Thân thể Kỵ sĩ Vong Linh rơi xuống khỏi chiến mã, vì đầu của nó đã bay đi ra, không biết là ai đã chém đầu nó, nhưng vì đầu nó rớt, cho nên đầu Bao Vân vẫn còn nguyên vẹn trên cổ của mình. Sinh cùng tử, chỉ cách nhau một đường tơ kẽ tóc! “Giết!” Nhặt lại một mạng, Bao Vân cảm thấy với bản thân dường như có một chút biến hóa vi diệu, dường như khoảnh khắc này hắn hoàn toàn quên đi thân phận diễn viên của mình, lần này hắn đã trở thành chiến sĩ chân chính! Gầm thét! Kêu rên! Bổ! Chém! Đâm! Đập… Trên chiến trường, quyết chiến giữa hai quân, không có quá nhiều chiêu thức hoa mỹ, mỗi người đều đang dùng phương thức đơn giản nhất, trực tiếp nhất, hữu hiệu nhất để tiêu diệt đối phương, trừ phi là cao thủ đặc biệt lợi hại, nếu không lúc này sẽ không nương tay, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969460/chuong-1743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.