Bên trong tòa Chiếu Thành khổng lồ này, qua lại chỉ có các binh sĩ vong linh tuần tra, những cấm vệ quân vong linh này đều phụng mệnh tuần tra, chúng liền như một đám robot, một cách máy móc, vĩnh cửu lặp lại những sự tình giống nhau. Tần Lãng cũng biết, trong thế giới vong linh vẫn còn một số sinh vật có trí tuệ của mình, một số sinh vật vong linh vẫn giữ lại ký ức và trí tuệ trước khi trở thành vong linh, một số sinh vật vong linh khác thì lại dần dần có ý thức tự chủ mới sau khi trưởng thành, và cũng có trí tuệ tương ứng. Tuy nhiên, những sinh vật vong linh như vậy không nhiều. Nhưng chính vì vậy, lực lượng của thế giới vong linh lại rất mạnh mẽ, bởi vì bất kỳ sinh vật vong linh có trí tuệ nào đều có thể thống lĩnh một đội quân hùng mạnh, thậm chí sở hữu một tòa thành phố vong linh. Tần Lãng tin rằng, bên trong tòa Chiếu Thành này, khẳng định ít nhất tồn tại một sinh vật vong linh có trí tuệ, chỉ là không biết người này là ai, cũng không biết người này vì sao lại có tình cảm đặc biệt đối với Lạc Dương Thành như vậy. Thậm chí, Tần Lãng cũng muốn đi bái kiến vị này một chút. Đương nhiên, đây cũng chỉ là một ý nghĩ mà thôi, Tần Lãng đương nhiên không thể nào ngu xuẩn đến mức trực tiếp đi bái kiến vị thành chủ đại nhân này, phải biết rằng đây dù sao cũng là địa bàn của người ta, hơn nữa công phu của Tần Lãng tuy coi như là đứng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969455/chuong-1738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.