"Tôi. *ch*! Thế mà là đao pháp của Tống Đà!" Nhậm Thiên Sát mắng một tiếng, hắn đã nhìn ra Đao bọ ngựa của Tần Lãng thế mà lại dung nhập Đao pháp danh tướng của Tống Đà vào trong đó. Thế nhưng, thứ Tần Lãng dung nhập không phải chiêu thức, mà là đao ý, bởi vì đao của Tần Lãng dù sao cũng là Đao bọ ngựa, chứ không phải Quan đao, Mạch đao dùng trong trận chiến. Thế nhưng, hấp thu đao ý của nó lại là hoàn toàn có thể, điều này có thể khiến Đao pháp bọ ngựa của Tần Lãng càng thêm sắc bén, hung mãnh, nhất là ở khoảnh khắc xuất đao, lại càng có thêm uy thế cực lớn. Giờ phút này nhìn xem, Tần Lãng chẳng qua là dùng Ngọc Thọ Tăng và Nhậm Thiên Sát để kiểm tra đao ý mà hắn vừa lĩnh ngộ mà thôi, có thể thấy hắn căn bản không hề coi trọng Ngọc Thọ Tăng và Nhậm Thiên Sát. Mà sự thật cũng là, Ngọc Thọ Tăng và Nhậm Thiên Sát có chênh lệch quá nhiều với Tống Đà, bọn họ khẳng định không biết chiến giáp đồng mà Tống Đà mặc vào là để áp chế thực lực bản thân. Cho nên Ngọc Thọ Tăng và Nhậm Thiên Sát khẳng định chưa từng được chứng kiến chân chính thực lực của Tống Đà. Tống Đà hiển hiện ra toàn bộ thực lực đều thua Tần Lãng, mà Ngọc Thọ Tăng và Nhậm Thiên Sát vẫn còn có một chênh lệch nhất định với Tống Đà, vậy thì chênh lệch giữa bọn họ và Tần Lãng tự nhiên chính là càng lớn hơn. Khi Tần Lãng dùng Đao bọ ngựa chặn Ngọc Thọ Tăng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969439/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.