“Ngươi không cần kinh ngạc nhìn ta như vậy. Không sai đâu, ta đối với người của Hiển Tông, Thuật Tông và Dược Tông đều không có hảo cảm, thậm chí nếu cần thiết, ta sẽ ra tay tiêu diệt người của bọn họ. Nhưng lần này bọn họ đã để sự tình bộc lộ về căn cứ này, ta cảm thấy chuyện này cũng không tệ.” Tần Lãng thản nhiên nói ra ý nghĩ của mình trong lòng, "Đứng trên góc độ của chúng ta, luôn cho rằng để quần chúng biết chân tướng muộn một chút sẽ tốt hơn, bởi vì chúng ta đều cho rằng nếu mọi người biết chân tướng sớm hơn một chút, thì trật tự xã hội có thể sẽ sụp đổ, cuộc sống của người bình thường và cảm xúc cũng có thể sẽ sụp đổ, cả thế giới sẽ sớm tiến vào thời đại tận thế. Thế nhưng, chúng ta thử nghĩ lại xem, lão bách tính cũng có quyền được biết, chúng ta cho rằng làm như vậy là tốt nhất cho họ, nhưng sự thật có đúng như vậy không? Chúng ta cho rằng bọn họ không thể chịu đựng sự thật tận thế giáng lâm, nhưng sự thật chưa chắc đã như vậy." “Tần Lãng, ta cho rằng suy nghĩ của ngươi quá phức tạp rồi.” Phương Hồng Nguyệt nói, “Không bằng học ta, nghĩ đơn giản một chút, ta bây giờ chỉ lo chuyện Lục Phiến Môn, chỉ lo sự an nguy của những người Lục Phiến Môn này, cho nên ta bây giờ tìm cách nâng cao thực lực của bọn họ. Lực lượng của bọn họ càng mạnh, sau này tự nhiên có thể gánh vác nhiều trách nhiệm hơn, chỉ thế mà thôi. Còn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969393/chuong-1676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.