Phép ví von của Bào lão gia tử khiến Tần Lãng triệt để kinh ngạc, đến mức hiện tại hắn cũng không còn hứng thú tiến vào khu vực phong tỏa phía trước nữa, bởi vì câu chuyện mà Bào lão gia tử kể khiến Tần Lãng vô cùng thích thú. Tần Lãng tuy đã từng nhìn thấy pháp bảo trong Tu Chân giới, bản thân cũng có một Vạn Độc Nang, nhưng cho dù là trong Tu Chân giới, cũng không có thứ gì có thể trong chốc lát sao chép ra một vật sống giống hệt như đúc, hoặc là chỉ có Tiên Phật mới có bản lĩnh như vậy. Nhưng Tần Lãng biết người như Bào lão gia tử sẽ không vào lúc này mà bịa đặt ra một câu chuyện để lừa hắn, cho nên chuyện này liền tương đối thú vị. Ngay khi Tần Lãng cảm thấy chuyện này thú vị, Bào lão gia tử đột nhiên hỏi Tần Lãng: "Ngươi đi chỗ này làm gì?" “Giải quyết Thuật Tông.” Tần Lãng nói, “Người của Thuật Tông đã khiến ta triệt để mất đi tính nhẫn nại, cho nên ta quyết định đi diệt sơn môn của bọn họ, cũng coi như là loại trừ cánh tay của Quách gia.” “Ý của ngươi là —— sơn môn của Thuật Tông, ngay gần La Bố Bạc?” Bào lão gia tử tựa hồ có hơi kinh ngạc. “Chắc là vậy.” Tần Lãng nói. “Chuyện này không đúng rồi!” Bào lão gia tử tựa hồ liên tưởng đến một số chuyện, “Hiện nay hai năm nay, người của Quách gia một mực đang khống chế khu vực này, lẽ nào là bọn họ đã nảy sinh ý nghĩ đối với thứ đồ bên trong kia?” “Ta tuy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969261/chuong-1544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.