"Ngươi đây là chuẩn bị đi chịu chết sao?" Võ Minh Hầu kinh hô, "Chẳng lẽ ngươi không biết yêu tộc đối với tu sĩ ôm giữ cừu hận rất mãnh liệt sao, ngươi trực tiếp đi một trong các hang ổ của yêu tộc, đây không phải là đi tìm chết sao!" "Không khoa trương đến vậy, con rồng già đó đã phái ta đi nơi đó, tất nhiên sẽ không để ta đi chịu chết, nếu không ta chết rồi thì đối với nó có lợi ích gì chứ?" "Đối với nó cũng chẳng có tác hại gì lớn!" Võ Minh Hầu hừ một tiếng, "Đúng là đầu chữ sắc là một cây đao, tiểu tử ngươi vì nữ nhân, đây là chuẩn bị đánh cược cả tính mạng của mình sao?" "Không thể không đi." Tần Lãng nói, "Vậy thì, lão nhân gia người có biết vị trí của Lì Hồ không?" "Tu sĩ của thế giới này, không có mấy ai không biết chỗ kia, nhưng người sẽ đi đến chỗ kia, tất nhiên là cực ít. Đừng thấy ta bây giờ chỉ là một sơn tặc, nhưng dù sao ta cũng đã ở thế giới này rất lâu rồi, ngoài ra ta cũng chưa mất đi ý chí tiến thủ." "Ta biết, dù sao cờ hiệu Long Xà vẫn còn đó, điều này nói rõ lão nhân gia người vẫn hy vọng có người của bộ đội Long Xà một ngày nào đó có thể đến thế giới này." Tần Lãng gật đầu tỏ ra là đã hiểu, sau đó đưa một bình nhỏ linh đan cho Võ Minh Hầu, "Cuộc sống của ta bây giờ khá sung túc, hy vọng những linh đan này có chút giúp đỡ cho người. Đúng rồi, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969232/chuong-1515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.