Người phụ nữ lập tức cảm thấy ủy khuất, trước kia Thái Hằng đâu dám dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với nàng, nhưng không biết vì sao, lúc này bị trượng phu quát tháo, nàng lại nửa điểm cũng không dám phản bác, giống như là trước kia đối mặt với công công. Thái Hằng tiếp tục nói: "Vậy đan dược đâu?" "Bị ta vứt vào thùng rác rồi." Người phụ nữ lắp bắp nói. "Sao còn không mau tìm ra! Quả nhiên là có mắt không biết vàng ngọc! Người ta tặng bảo vật cho ngươi, lại bị ngươi xem như rác rưởi vứt đi, quả nhiên là đàn bà con gái!" Giờ phút này Thái Hằng quả nhiên rất có khí khái nam tử, ngay cả con gái cũng cảm thấy cha mình uy nghiêm. May mà đan dược còn đó, lúc này Thái Diễn cũng đi ra. Thái Diễn thấy vợ chồng Thái Hằng đã tìm ra đan dược, cũng thở phào nhẹ nhõm: "Tần tiểu hữu đây là một vị cao nhân, chúng ta xem như đã thiếu hắn một ân tình rất lớn rồi." "Nhưng mà, viên kẹo này lai lịch bất minh, cứ thế cho con gái ăn vào có thích hợp không?" Chuyện liên quan đến sức khỏe của con gái, người phụ nữ không thể không đưa ra nghi vấn. "Người ta một thân chính khí, làm sao có thể có nhiều âm mưu quỷ kế như vậy! Cho dù có tranh đấu, đó cũng tất nhiên là tranh đấu của quân tử, há lại ra tay độc thủ với một đứa trẻ!" Lần này người phụ nữ lại bị công công quát tháo. Mặc dù bị quát tháo, nhưng người phụ nữ lại không dám phản bác, cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969142/chuong-1425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.