Lượng tài nguyên mà một quốc gia sở hữu, trên cơ bản, đại diện cho trình độ giàu có của quốc gia đó. Ví dụ như Iraq, đừng thấy Iraq hiện giờ đã xuống dốc, nhưng trước khi bị Mỹ điên cuồng oanh tạc, thu nhập bình quân đầu người của Iraq đã đạt hơn 3,600 đô la Mỹ, vào thời điểm đó đã được coi là một trong những quốc gia rất giàu có, cao hơn nhiều so với thu nhập bình quân đầu người của Hoa Hạ. Thế nhưng, sau khi bị Mỹ oanh tạc dữ dội, nhân dân Iraq từ đó đã phải sống những tháng ngày khổ cực trong cảnh nước sôi lửa bỏng của "tự do dân chủ". Chiến tranh giữa các quốc gia cũng là như vậy, bất kể cuộc chiến được phát động dưới chiêu bài gì, xét về bản chất, đó đều là một sự cướp bóc đối với quốc gia khác. Không ai thực sự rảnh rỗi đến mức vô cớ phát động một cuộc chiến "vô tư, chính nghĩa" chỉ để gửi lời thăm hỏi "tự do dân chủ" đến các quốc gia khác. Tóm lại, tài nguyên quyết định tất cả! Giang hồ cũng là như vậy, phần lớn tài nguyên tu hành đều nằm trong tay các tông giáo ở đỉnh Thông Thiên tháp giang hồ. Những tài nguyên tu hành này bao gồm công pháp, linh dược, tài phú và cao thủ của các môn phái, vân vân. Ai nắm giữ càng nhiều tài nguyên, đệ tử môn nhân sẽ càng mạnh, thực lực tổng thể tự nhiên cũng sẽ càng lớn mạnh. Trước đây tài nguyên của Độc Tông tương đối ít, cho nên không có cách nào cạnh tranh với những cự đầu như Phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969128/chuong-1411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.