Những con quái vật từ trong phong ấn địa ngục đi ra, rõ ràng là mang tính ngẫu nhiên, hoàn toàn không có bất kỳ quy luật nào. Bởi vì thông đạo mà Tần Lãng mở ra tương đối nhỏ, cho nên những con quái vật địa ngục chạy ra cũng đều là tiểu quái vật, thêm vào đó Tần Lãng đã chuẩn bị từ trước, sớm bố trí một ít độc nô và ma trùng ở bốn phía, cho nên cho dù là những tiểu quái vật địa ngục này có chui ra từ thông đạo địa ngục đi chăng nữa, cuối cùng cũng là rơi vào tay Tần Lãng. Nhưng cho dù là tiểu quái vật địa ngục, cũng là phi thường táo bạo, sau khi xuất hiện thì không ngừng tấn công Tần Lãng, muốn khiến chúng nghe lời, nhìn có vẻ căn bản là không có khả năng. Cuối cùng, những tiểu quái vật địa ngục này đã đi vào Vạn Độc Nang của Tần Lãng. “Chủ nhân, trình độ trí tuệ của những quái vật địa ngục này thật sự quá thấp, ngài muốn khống chế chúng, là không có ý nghĩa gì.” Ngay cả An Đức Phúc cũng nhìn ra vấn đề nằm ở đâu. Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của An Đức Phúc, lại có chút ẩn chứa họa tâm rồi, “Chủ nhân, ngài nên thả ra một vài quái vật mạnh hơn.” “Ồ?” Tần Lãng cười lạnh một tiếng, “Thả ra một vài quái vật mạnh hơn, nếu ta bị giết chết, vậy ngươi liền có cơ hội chạy trốn, còn có cơ hội từ trên người ta kiếm được lợi ích sao?” “Không dám! Ta tuyệt đối không có ý nghĩ này – ta thề với Minh Thần! Nếu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969106/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.