"Đúng là cuộc đời cẩu huyết mà!" Tần Lãng trong lòng cảm khái một tiếng, hắn biết vị nữ tiếp viên hàng không này hẳn là đã coi trọng hắn, một nam sinh khiêm tốn, có nội hàm và tài phú như vậy, nên cho hắn cơ hội để tiến thêm một bước làm bạn bè. Chuyện như thế này, vốn dĩ phải xảy ra trong phim mới đúng, không ngờ lại để hắn đụng phải. Tần Lãng không vứt bỏ tờ giấy này, hắn đương nhiên không có tính toán đi tìm vị nữ tiếp viên hàng không mà hắn thậm chí còn không nhớ tên này, chỉ là đối với Tần Lãng mà nói, đây cũng coi như một loại trải nghiệm nhân sinh rồi, dù sao thì đây cũng coi như là "chứng minh từng đẹp trai" của bản thân. Chỉ là, đời người chính là cẩu huyết như vậy: tình trường đắc ý, những nơi khác liền dễ dàng thất ý. Tần Lãng vừa mới ra khỏi sân bay, vị thổ hào kia đã mang người đang chờ hắn rồi. Đối phương tổng cộng ba mươi người, mà lại tất cả đều là tráng hán cởi trần lộ nửa cánh tay, chằm chằm nhìn Tần Lãng đi tới, thấy tình huống như vậy, người bên cạnh Tần Lãng đều rất tự giác mà tránh ra. Ngược lại là Tần Lãng, tựa hồ như phản ứng trì độn, một chút cũng không có ý định tránh né. Thổ hào Ba Vọng Đức Thức dùng ánh mắt chim kền kền nhìn chằm chằm Tần Lãng: "Chó Hán, ngươi hẳn là biết, nơi này là địa bàn của lão tử, ngươi lại dám làm lão tử khó chịu, hôm nay lão tử nhất định phải phế đi một chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969096/chuong-1379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.