Cửu bà đích thân chào hỏi, sai người đưa nồi lẩu và món ăn lên sau đó mới bứt ra rời đi. Đợi Cửu bà đi rồi, Nhậm Mỹ Lệ mới nói với Tần Lãng: "Cửu bà là một trong số những bảo mẫu của ta lúc nhỏ..." "Một trong số bảo mẫu sao, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu bảo mẫu vậy?" Tần Lãng không nhịn được ngắt lời Nhậm Mỹ Lệ. "Bốn mươi chín người." Nhậm Mỹ Lệ nghiêm chỉnh nói, "Bởi vì từ nhỏ đã rèn thể, cần phải ăn cơm bách gia, cho nên mẹ ta đã tìm cho ta rất nhiều bảo mẫu, sau đó để ta sống một đoạn thời gian ở nhà những bảo mẫu này. Ở chỗ Cửu bà, ta sống thời gian lâu nhất, hơn nữa ta cùng bà cụ ấy rất hợp ý, cho nên mới thành ra như vậy." "Bốn mươi chín bảo mẫu? Haizz, không hổ là đại tiểu thư Ma Tông." Đường Tam ở một bên không nhịn được cảm khái một tiếng, hắn nhìn thấy Lục Thanh Sơn đã bắt đầu nhúng lòng vịt rồi, không nhịn được nhắc nhở một câu: "Ta thao! Lục Thanh Sơn ngươi quá vội vàng rồi, dầu này còn chưa sôi kìa —— đậu xanh rau muống, để lại cho ta một miếng!" Mỹ thực trước mắt, dĩ nhiên là trước hết phải giải quyết khẩu vị. Không thể không nói, món ma cay nóng ở đây quả thật là độc đáo, cho người ta một loại cảm giác dư vị vô cùng, khó trách có nhiều người như vậy thà rằng ở bên ngoài xếp hàng cũng không muốn đổi chỗ khác. Tần Lãng, Lục Thanh Sơn và Đường Tam cũng coi như từng trải việc đời, đã ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969055/chuong-1338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.