"Diệp Ngạo Thiên, ngươi không nhận ra ta sao?" Giọng Tần Lãng rất bình tĩnh, giống như đang nhìn thấy một lão bằng hữu, "Thật ra, ta vốn tưởng ngươi chỉ là một tên hề không đáng kể mà thôi, cho nên ta vẫn luôn giữ lại mạng của ngươi. Nhưng bây giờ xem ra, ngươi quả thực không phải một tên hề." "Hừ!" Diệp Ngạo Thiên khinh thường hừ lạnh một tiếng, hắn đã biết thân phận của Tần Lãng. "Ngươi không phải tên hề, ngươi hẳn là một con gián, khiến người ta cảm thấy rất phiền phức." Tần Lãng nói. "Ồ? Con gián?" Diệp Ngạo Thiên cười lạnh nói, "Vậy ngươi nhất định sẽ hối hận vì trước đó không giết chết con gián này là ta, bởi vì sau này ngươi cũng không có cơ hội nữa." "Ngươi rất có tự tin a —— 'thiên tài' của Diệp gia." Tần Lãng dùng ngữ khí châm chọc nói. "Tần Lãng, ta biết ngươi là Tông chủ Độc Tông, cũng biết thực lực của ngươi rất mạnh. Nhưng là, ngươi không biết, thế giới này còn có rất nhiều lực lượng mà ngươi không biết, cho nên ngươi nhất định phải trả giá cho sự cuồng vọng của ngươi!" Diệp Ngạo Thiên hừ lạnh nói. "Ta phải trả giá? Là lực lượng gì khiến ngươi tự tin như vậy." "Ngươi biết vì sao ta có thể đến đây không?" Diệp Ngạo Thiên hỏi. "Vậy ngươi biết vì sao ta có thể đến đây không?" Tần Lãng hỏi ngược lại, ánh mắt nhìn Diệp Ngạo Thiên mang theo sự đồng tình. Đúng vậy, Diệp Ngạo Thiên lúc này hẳn đã hiểu, hắn có thể bằng bán ma chi khu mà đến đây, vậy thì Tần Lãng là bằng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969027/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.