Xích Nhãn Linh Kiếm tuy đã đản sinh kiếm thai, nhưng vẫn chưa hoàn toàn lột xác thành kiếm linh. Tần Lãng còn muốn cung cấp Thiên Ngoại Tinh Phách Đan cho Xích Nhãn Linh Kiếm, thế mà kiếm thai này lại cự tuyệt lòng tốt của Tần Lãng. Nguyên nhân là kiếm thai đã thành hình, nó cần dựa vào tinh khí thần của bản thân để lớn mạnh, không thể một mực mượn ngoại lực nữa, nếu không kiếm đạo của nó sẽ không thuần chính, kiếm linh đản sinh ra cũng không thuần chính. Nếu là lựa chọn của chính Xích Nhãn Linh Kiếm, Tần Lãng dĩ nhiên sẽ không vẽ rắn thêm chân. Bây giờ kiếm thai của Xích Nhãn Linh Kiếm đã hình thành, đối với lĩnh ngộ về kiếm đạo cũng tự nhiên lên một tầng cao hơn. Hiện tại, Tần Lãng cũng chuẩn bị lắng nghe một chút thứ liên quan đến kiếm đạo từ nó. "Ngươi từng bị phi kiếm làm bị thương?" Kiếm thai này một khi hình thành, quả nhiên là lợi hại hơn rất nhiều, ngay cả việc Tần Lãng từng bị phi kiếm làm bị thương cũng cảm ứng được, mà trước đó nó hình như là không cảm giác được. "Đúng vậy, bị tu sĩ Kim Đan kỳ làm bị thương, nhưng vết thương đã chữa trị rồi, ngươi làm sao cảm giác được?" Tần Lãng không khỏi có chút hiếu kỳ. "Vết thương của ngươi tuy đã chữa trị, nhưng kiếm ý tàn lưu của phi kiếm đối phương vẫn còn." "Kiếm ý?" Tần Lãng càng là kinh ngạc, "Ta vì sao cảm giác không được? Nếu như người khác cảm giác được kiếm ý tàn lưu trên người ta, đó không phải là nói ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969020/chuong-1303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.