Trong rừng cây, vô số cọng rơm khô bay lượn theo gió. Thảo lư đã hoàn toàn biến mất, nhưng Tần Lãng và Hùng Thiên Hào vẫn bình khởi bình tọa đối chọi nhau, bởi vì thế giới tinh thần của hai người đang giao phong. Tần Lãng vừa rồi lấy khí thế châu thân rung sụp thảo lư, chuyện này đối với Hùng Thiên Hào mà nói đã coi là một loại khiêu khích, với thân phận một Thần Bổ, Hùng Thiên Hào tự nhiên là phải cho Tần Lãng một bài học sâu sắc. Bất luận kẻ nào khi thấy Tần Lãng, đều sẽ quen thuộc mà dùng tuổi tác và cảnh giới công phu để phán đoán hắn, Phó Danh Tướng, Từ Nãi Đông cũng là như thế, Hùng Thiên Hào cũng là như vậy, bọn họ luôn cho rằng Tần Lãng tuổi còn trẻ, cho nên khó tránh khỏi thấp thỏm, công lực không thuần khiết, nhưng bọn họ nào biết mỗi một tầng cảnh giới của Tần Lãng đều được xây đắp vững chắc nền tảng, không chỉ là tồn tại mạnh nhất trong cùng cảnh giới, mà còn có thể vượt cấp khiêu chiến cường giả cảnh giới cao hơn. Có Ngư Long Quyết, Phục Long Trang và Vô Tướng Độc Thể, Tần Lãng chính là cường giả mạnh nhất trong cùng cảnh giới, đây là chuyện không cần nghi ngờ. Còn như tu vi tinh thần lực, đó lại càng là sở trường của Tần Lãng rồi, Chư Thiên Hắc Ám Luân Hồi Quán Tưởng Pháp cộng thêm đệ nhị thế giới tinh thần, khiến cho tu vi tinh thần lực của hắn vượt xa cảnh giới tự thân. Cho nên Võ Hồn của Tần Lãng mạnh đến có chút thái quá, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968975/chuong-1258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.