Ánh trăng mờ ảo, một vầng trăng tròn ẩn hiện trong sương mù. Ở An Dung thị quanh năm bị sương khói bao phủ, rất hiếm khi có cơ hội nhìn thấy mặt trăng. Trên Thái Bình sơn, vô cùng yên tĩnh, ngay cả những sinh vật hoạt động về đêm dường như cũng đã ẩn mình, tựa hồ chúng đã cảm nhận được nguy hiểm từ nơi sâu xa đang đến gần. Sắp đến đỉnh núi thì mặt trăng trên trời cuối cùng cũng thoát khỏi sự trói buộc của mây mù, màn đêm sáng hơn rất nhiều, lúc này bên cạnh mặt trăng xuất hiện một ngôi sao. Cảnh tượng cô tinh bạn nguyệt. Tần Lãng không khỏi nghĩ đến lão độc vật, lần trước lên Thái Bình sơn, hắn có lão độc vật cùng đi, hoàn toàn không sợ hãi, nhưng bây giờ hắn lại cô độc như cô tinh trên trời. Tuy nhiên, hắn vẫn đang chiến đấu, tranh đấu vì lý tưởng của lão độc vật, cho dù hôm nay lại một lần nữa bị buộc lên “đường cùng”. Là “Trùng Yêu”, Tần Lãng vốn dĩ có thể đi thẳng một mạch, nhưng đúng như Bách Quỷ và Thủy Kính Chân Nhân đã nói, một khi hắn bỏ chạy, Thần Đạo tông sẽ lấy sát thủ tập đoàn làm đối tượng khai đao, chuyện này không có đạo lý nào để nói, mà sát thủ tập đoàn là quân cờ quan trọng do Tần Lãng khổ cực bồi dưỡng nên, hắn không cho phép bị người khác hủy hoại, cho dù là thế lực Đạo giáo cũng không được. Tần Lãng luôn cho rằng Phật tông mới là tồn tại kiêu ngạo nhất, nhưng bây giờ xem ra, Đạo giáo cũng có khác gì đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968926/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.