“Ba, vậy cũng không nhất định đâu.” Lạc Tân ở bên cạnh phản bác Lạc Hải Xuyên nói, “Lần này chắc chắn đội ngũ của chúng con sẽ thắng, còn đội ngũ của ba thì lần này chắc chắn thua rồi.” “Đội ngũ của con.” Lạc Hải Xuyên kinh ngạc nhìn Lạc Tân, thầm nghĩ đám lính này không phải đều là của mình sao. “Con muốn nói là, đội ngũ đã tiêm thuốc thì tạm thời là đội thi đấu của con, còn những người chưa tiêm thuốc thì coi như là đội ngũ của ba.” Lạc Tân giải thích như vậy. Lạc Hải Xuyên cười ha ha một tiếng: “Nha đầu, cha ngươi là người luyện binh, lẽ nào ngay cả chút nhãn lực ấy cũng không có.” “Vậy cũng không nhất định, bằng không chúng ta đánh cược một ván.” Lạc Tân nói. “Cược gì chứ?” Lạc Hải Xuyên biết đây là con gái đang đùa. “Thủ trưởng, tôi thấy ngài tốt nhất là đừng đánh cược.” Mã Chân Dũng quả nhiên trung với thủ trưởng của mình, vào thời khắc mấu chốt vội vàng nhắc nhở Lạc Hải Xuyên. Lạc Hải Xuyên vội vàng đặt sự chú ý lên sân, quả nhiên đám lính dày dạn kia và biểu hiện như trước kia hoàn toàn khác biệt, hôm nay giống như là đã uống thuốc kích thích, không, phải nói là giống như đã ăn thuốc nổ, bọn họ hiện tại đã chạy nước rút hai vòng, nhưng căn bản không hề có chút dáng vẻ mệt mỏi nào, mà những binh sĩ tinh nhuệ khác cũng bắt đầu không trầm được nữa, chỉ có thể không tính tiêu hao thể lực mà liều mạng với đám “lính dày dạn” này, nếu không thua trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968890/chuong-1173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.