"Đường Tam, mau đi!" Lục Thanh Sơn dùng tinh thần lực nhắc nhở Đường Tam, hắn chuẩn bị ở lại cản Sát Tinh này, tạo cơ hội cho Đường Tam chạy trốn. "Ta thao, chạy cái quần, cùng hắn liều mạng!" Đường Tam sát khí đằng đằng nói. "Cút đi, chúng ta đánh không lại người ta, mau tìm Tần Lãng tới." Lục Thanh Sơn biết Sát Tinh này mục tiêu hàng đầu là hắn, cho nên bây giờ kết quả tốt nhất chính là Đường Tam có thể thành công chạy trốn. "Lão tử chính là không đi!" Đường Tam tuy là một sát thủ, nhưng đáng tiếc tên này tuyệt đối không phải là một sát thủ đạt tiêu chuẩn, bởi vì hắn còn có tình huynh đệ. "Các ngươi ai cũng không đi được!" Sát Tinh mặc quân trang đặc chế của Ảnh Tử Bộ Đội đã chắn ngang đường đi của hai người. Trong mắt Đường Tam và Lục Thanh Sơn, tên này thuần túy chính là một cỗ máy chiến tranh, căn bản cũng không giống như là một người, bởi vì trên thân người này căn bản cũng không cảm nhận được cảm xúc mà con người nên có, trong ánh mắt tên này chỉ có lãnh huyết, sát lục, vô tình… "Tới đi, hổ sợ hổ à!" Đường Tam miễn cưỡng trấn định, ám khí của hắn đối với tên này không thể tạo thành bất kỳ tổn thương nào, nhưng hắn biết sợ hãi là không thể cứu mạng của mình, cách làm duy nhất chính là liều chết một trận. Đối với tư thái liều chết một trận mà Lục Thanh Sơn và Đường Tam bày ra, đối phương không để ý chút nào, bước tới phía hai người, cười lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968825/chuong-1108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.