"Bọn súc sinh này!" Võ Thải Vân cũng là người của Long Xà bộ đội, nhìn thấy những thành viên trẻ tuổi của Long Xà bộ đội vậy mà lại gặp phải sự tàn phá như vậy, Võ Thải Vân quả thực là giận không thể nuốt. Mặc dù nàng đã sớm biết những người này hẳn là đã sớm rơi vào tay Phi quốc và người Mỹ, nhưng nàng cho rằng cho dù là Phi quốc hay Mỹ quốc cũng không thể nào giết chết toàn bộ những người này, mà sẽ coi họ như con tin để thu lợi từ Long Xà bộ đội và quân đội Hoa Hạ. Ai mà biết được, bọn chúng giương cao biểu ngữ “dân chủ” lại tàn nhẫn như vậy, không chỉ ngược đãi tù binh, mà lại phế bỏ toàn bộ công phu của những người này. Như vậy, cho dù họ có được giải cứu trở về, đó cũng là hoàn toàn vô dụng, những ngày tháng sau này sẽ sống không bằng chết. Đối với một võ giả hoặc dị năng giả mà nói, khi bị phế bỏ công lực và năng lực, không khác nào hoàn toàn hủy diệt căn cơ, lý tưởng và niềm tin của người đó. Những người trong lao tù nhìn thấy Võ Thải Vân đến giải cứu, lúc này cũng không biểu hiện ra bao nhiêu kinh hỉ, bởi vì đối với bọn họ mà nói, khi công lực hoàn toàn biến mất, trái tim của họ cũng đã chết rồi. Cho nên, bọn họ thậm chí ngay cả ý nghĩ chạy trốn cũng hoàn toàn mất đi. Với tư cách là thành viên của Long Xà bộ đội, những người này vốn phải kiên cường bất khuất, ngoan cường không ngừng nghỉ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968794/chuong-1077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.