Rầm! Kim quang của hổ vàng nhỏ hung hăng đánh trúng trên thân vũ y nữ tử, tiếng bạo tạc to lớn và lực va chạm khiến vũ y nữ tử này bị đánh bay xa hơn mười mấy trượng. Thế nhưng hổ vàng nhỏ này tựa hồ cũng khó thoát khỏi kiếm quang chém giết, nhưng ngay lúc trên trăm đạo kiếm quang sắp chém tới trên người của hổ vàng nhỏ, trước mặt của nó bỗng nhiên xuất hiện một tấm thuẫn đen nhánh, khó khăn lắm mới chặn được công kích của trên trăm đạo kiếm quang này. Mặc dù tấm thuẫn màu đen trong chốc lát sau đã bị kiếm quang đánh nát, nhưng hổ vàng nhỏ đã nắm bắt thời gian đào tẩu. "Chủ nhân, vì sao người muốn cứu con hổ vàng nhỏ kia?" Tiểu hòa thượng Đan Linh rất không hiểu cách làm của Tần Lãng, "Người nên dựa theo phương pháp của ta đi bắt giữ nó, chỉ cần người dùng máu tươi của trên trăm loại sinh linh hoặc độc trùng làm một tấm huyết phù đơn giản, thừa lúc nó không chuẩn bị mà công kích nó, hoặc là dán lên trên người của nó, nó liền căn bản không thể đào tẩu được nữa. Đây chính là linh bảo trời sinh a, người thế mà lại thả nó đi?" "Ta lại không phải tu chân giả, cần gì linh bảo." Tần Lãng nói, "Huống chi, con hổ vàng nhỏ này dù sao cũng là tinh linh được thiên địa linh khí dựng dục ra, cứ thế giết hoặc cầm lấy luyện bảo, đều thật sự là quá đáng tiếc. Được rồi, nơi đây không nên ở lâu, ta đi trước đây, miễn cho người tu chân kia tìm ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968769/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.