Người của Thuật Tông, lúc này người người đều cảm thấy bất an, tất cả đều cảm thấy đại nạn sắp đến. Đám người này quả thật là đại nạn sắp đến, bởi vì đối với người của Đường Môn và Ngũ Độc Môn, Tần Lãng chưa hẳn sẽ đại khai sát giới, dù sao cũng xem như là một mạch Độc Tông, chỉ cần những người này chịu thua, Tần Lãng cũng sẽ tha thứ cho họ. Nhưng đối với Thuật Tông, Tần Lãng chỉ sợ cũng sẽ không khách khí như vậy. Huống hồ, Hàn Lai Vọng và Liễu Tông Bình đều đang lớn tiếng la hét muốn người của Thuật Tông quỳ xuống. A! Lại một tiếng kêu thảm thiết vang lên, hung thú và độc trùng mà Tần Lãng thả ra đã bao vây những người này, trong trận doanh của Thuật Tông có người ý đồ chạy trốn, lập tức bị hung thú và độc trùng phân thi, cảnh tượng thảm không đành lòng nhìn. Phù phù! Cuối cùng, trong Thuật Tông có người quỳ xuống, mà người này vì muốn biểu thị sự thành kính của mình, cư nhiên trực tiếp quỳ trên mặt đất phát ra tiếng vang mạnh mẽ, hắn tựa hồ có chủ tâm muốn tất cả mọi người đều biết hắn đang quỳ xuống. Đối với người tranh trước quỳ xuống này, rất nhiều người hoặc là sẽ khinh bỉ nhân phẩm của hắn, nhưng người của Thuật Tông tại chỗ lại thầm mắng người này đã nhanh hơn bọn họ một bước. Có một câu nói gọi là "súng bắn chim đầu đàn", nhưng ngược lại, người đầu tiên đầu hàng trên chiến trường lại thường được ưu đãi. Người của Thuật Tông này quỳ giòn giã, tư thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968756/chuong-1039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.