"Xích Liệt, màn biểu diễn của ngươi cũng nên kết thúc rồi." Đối mặt với công thế mạnh mẽ của Xích Liệt, Tần Lãng không hề sợ hãi, trên mặt ngược lại hiện lên vẻ đùa cợt, phảng phất như Xích Liệt trong mắt hắn cũng chỉ là một tên hề mà thôi. Ngay khi bàn tay liệt diễm của Xích Liệt áp xuống đầu, Tần Lãng cũng vỗ tới một chưởng, trong miệng quát khẽ một tiếng: "Hắc Thiên Đại Thủ Ấn!" Trên bàn tay của Tần Lãng cũng phun ra một đạo cương khí hình bàn tay, nhưng đạo cương khí này của Tần Lãng lại là màu đen, hơn nữa đạo cương khí hình bàn tay này cũng chỉ lớn hơn bàn tay của hắn một chút mà thôi, so với bàn tay liệt diễm khổng lồ của Xích Liệt thì quả thực không đáng nhắc tới, nhưng hết lần này tới lần khác, cương khí hình bàn tay của Tần Lãng lại nhẹ nhàng xuyên thủng bàn tay liệt diễm của Xích Liệt, sau đó dư thế không giảm mà vỗ tới lồng ngực Xích Liệt, khiến Xích Liệt vội vàng xuất chưởng chống đỡ. Ầm! Xích Liệt miễn cưỡng chặn được cương khí hình bàn tay của Tần Lãng, nhưng lại phải trả giá bằng một ngụm máu tươi. Hơn nữa, thân thể Xích Liệt cũng rơi từ giữa không trung xuống, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất áp chế vết thương trong cơ thể. "Tiểu súc sinh! Ngươi lại có thể làm ta bị thương! Làm sao ta có thể bị cái tên cẩu Hán giống như con kiến hôi ngươi đánh bị thương được! Nhưng mà, hôm nay ngươi vẫn phải chết! Nhất định phải chết!" Xích Liệt dùng lưỡi liếm sạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968717/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.