"Hạn ngươi trong vòng mười phút phải đến Hoa Nam Phụ Trung." Tần Lãng sau khi đưa Sương Nhi trở về, liền nhận được một tin nhắn ngắn từ Nhậm Mỹ Lệ. Hoa Nam Phụ Trung, đương nhiên là ở gần Hoa Nam Liên Đại, cho nên Tần Lãng quyết định đi xem một chút Nhậm Mỹ Lệ đang làm gì. "Đứng lại! Giờ học, người ngoài không được vào!" Tần Lãng vừa đến cổng trường, liền bị bảo an ở cổng chặn lại. Đinh linh! Đúng lúc này, tiếng chuông tan học vang lên. "Nghe xem, đây không phải đã tan học rồi sao?" Tần Lãng cười nói. "Tan học cũng không được!" Bảo an khinh thường liếc Tần Lãng một cái, "Ngươi là thằng lưu manh nhỏ của trường trung cấp dạy nghề gần đây đúng không? Mau cút đi chơi một chỗ khác, đừng đến đây gây rối, trường chúng ta phần lớn đều là học sinh giỏi cả về phẩm chất lẫn học lực——" Bảo an nói đến đây, bỗng nhiên đầu óc như bị kẹt, cả người sửng sốt, đợi Tần Lãng đã đi vào trường học, hắn mới hoàn hồn lại, tự lẩm bẩm nói: "Vừa rồi ta đang nói gì vậy, sao ta không nhớ nữa rồi..." "Lão công, lão công——" Tần Lãng vừa bước vào cổng trường, liền thấy Nhậm Mỹ Lệ đang cao giọng vẫy tay, hô hoán về phía hắn, Tần Lãng lập tức trở thành tiêu điểm của rất nhiều người. Sau đó, Nhậm Mỹ Lệ phớt lờ mọi người xung quanh, lao về phía Tần Lãng, nhảy thẳng vào lòng hắn. "Ta nói Nhậm nha đầu, ngươi có muốn cao điệu như vậy không hả?" Tần Lãng cười khổ nói, "Đều là những thiếu niên ngây thơ đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968704/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.