Hai người phụ nữ một vở kịch, lời này thật sự không sai. Kể từ khi Nhậm Mỹ Lệ đến Độc Tông, Tần Lãng liền phát hiện giữa Sương Nhi và Nhậm Mỹ Lệ luôn có chút không vừa mắt nhau, mặc dù ngoài mặt hòa nhã, nhưng trong bóng tối lại ẩn chứa tia lửa cừu hận. Theo Tần Lãng thấy, Sương Nhi sư tỷ là một nữ tử rất hiểu chuyện, lẽ ra sẽ không chấp nhặt với Nhậm Mỹ Lệ, nhưng lần này hắn lại phán đoán sai lầm. Mặc dù phán đoán sai lầm, nhưng Tần Lãng cũng chỉ có thể vờ như không nhìn thấy, bởi vì hắn không muốn đắc tội với ai, cũng không đắc tội nổi với ai. Sương Nhi sư tỷ, toàn tâm toàn ý chăm sóc hắn, không oán không hối, cho dù nàng có gì sai, Tần Lãng cũng không thể nào trách cứ. Huống chi, Sương Nhi sư tỷ nhìn có vẻ đại khí, nhưng đôi khi lại là tâm hồn thủy tinh, vẫn là đừng nên chạm vào chỗ nhạy cảm trong lòng nàng thì hơn; Nhậm Mỹ Lệ, thân là con gái Ma Tông Tông chủ, không cần phải nói, tính tiểu thư chắc chắn là có. Nhưng nàng thế mà lại diễn một màn "Ngàn dặm tìm chồng", Tần Lãng bạn học không dám động đều không được, nhất là bây giờ Tần Lãng đã thành phế nhân, người ta còn không rời không bỏ, đến nước này, Tần Lãng còn có thể trách cứ lỗi của người ta sao? Hết cách rồi, Tần Lãng cũng chỉ có thể giả ngốc. Kết quả, mấy ngày trôi qua, Tần Lãng phát hiện mình không chỉ thân thể tàn phế, hình như ngay cả não cũng tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968661/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.