"Tần Lãng, xem ra ngươi cuối cùng vẫn không thể vứt bỏ những tình nghĩa ngu xuẩn buồn cười này. Đại Đạo vốn vô tình, những tình nghĩa ngu xuẩn này chỉ sẽ cản trở con đường tu hành của ngươi. Ta vốn định khuyên ngươi cùng nhau đi tới thế giới Ẩn Môn, nhưng ngươi đã chấp mê bất ngộ, ta cũng không tiện nói thêm. Ta đã quyết tâm rời khỏi nơi này, nhưng để kết thúc ân nghĩa với Độc Tông cũng như tình nghĩa ngươi đã giúp ta luyện đan, ta cho ngươi hai phần bồi thường: Thứ nhất, ta truyền thụ cho ngươi một bộ công pháp tu chân của Long tộc; thứ hai, ta từ trên người lấy một ít giao long huyết cho ngươi." Hắc Thủy Vương Giao hiển nhiên đã nghĩ rõ ràng dự định tương lai, cho nên lời này của nó không chỉ Tần Lãng nghe được, ngay cả Sương Nhi cũng "nghe" được. "Tiền bối, xin ngài ——" Sương Nhi còn muốn mở miệng khuyên nhủ, nhưng lại lần nữa bị Tần Lãng ngăn cản, bởi vì Tần Lãng biết trong mắt Hắc Thủy Vương Giao này, Sương Nhi căn bản là không có tư cách nói chuyện với nó. Trên thực tế, nếu Tần Lãng không phải là người có thể luyện chế linh đan, e là cho dù là Độc Tông tông chủ như hắn, cũng không có tư cách đàm phán bất cứ điều kiện gì với Hắc Thủy Vương Giao. Hắc Thủy Vương Giao này là một người tu hành thuần túy, nó tin theo nguyên tắc Đại Đạo vô tình, thực lực vi tôn, cho nên nói chuyện tình cảm với nó căn bản là vô dụng, nếu chọc giận nó, chỉ sợ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968653/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.