Lục Thanh Sơn bây giờ đã trưởng thành hơn rất nhiều, và dần dần hình thành khí thế của một bang chủ, thiếu niên non nớt ngày trước đã không còn nữa. Sau khi mất đi ông nội Hầu Khuê Vân, đó là một đả kích cực lớn đối với Lục Thanh Sơn, nhưng sau khi trải qua đả kích này, Lục Thanh Sơn cũng nhanh chóng trưởng thành. Lục Thanh Sơn đã trưởng thành, nhưng điều duy nhất không thay đổi chính là tình bạn giữa hai người, lúc riêng tư, hai người vẫn có thể nói hết mọi chuyện. “Không tệ, trại huấn luyện này mỗi tháng có thể huấn luyện vài ngàn người, như vậy có thể nhanh chóng nâng cao toàn bộ thực lực và tố chất của Ngọa Long Đường. Nhưng mà, rừng lớn thì chim gì cũng có, Ngọa Long Đường bây giờ đã là một kẻ khổng lồ, chắc chắn sẽ có một số cặn bã, tuyệt đối không thể để một con cứt chuột làm hỏng cả nồi canh.” Tần Lãng nhắc nhở Lục Thanh Sơn: “Những người này, dù sao cũng đều là phần tử bang hội, đương nhiên không ít người không thích trải qua những ngày chém giết không có hy vọng, rất nhiều người là vì cuộc sống mưu sinh mà lăn lộn giang hồ, tận sâu trong lòng họ thực ra mong muốn một cuộc sống bình yên, no đủ. Thế nhưng, cũng không ngoại trừ một số ít người bản thân đã thích mùi máu tanh, những người này sẽ không cam tâm làm một bảo an. Đối với những người này, cậu nhất định phải lưu ý, bởi vì bọn họ có thể gây họa.” “Ừm, chuyện này tôi cũng đã nghĩ qua rồi.” Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968613/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.