"Tần Lãng, ngươi đừng đi kiếm củi nữa, ta một mình ở đây... thật là sợ." Lạc Tân cuối cùng cũng thể hiện ra một mặt yếu đuối trước mặt Tần Lãng. Tuy nhiên, nàng nói là sự thật, một nữ sinh ở trong khe đá tối đen như mực, nghe tiếng gió núi rên rỉ giống như quỷ khóc sói gào, cảm giác này quả thực vô cùng đáng sợ. "Nếu ta không đi kiếm củi, ngươi sẽ bị đông chết ở đây." Tần Lãng cười không tim không phổi, "Nhiệt độ ở đây rất nhanh sẽ giảm xuống dưới không độ, chẳng lẽ ngươi muốn cùng ta ôm nhau sưởi ấm?" "Ôm cái đầu ngươi!" Trong đầu Lạc Tân tự nhiên hiện ra cảnh cô nam quả nữ ôm nhau sưởi ấm trên núi tuyết. Tuy nhiên, nàng biết chuyện này thuần túy là YY, nếu hai người không mặc quần áo mà ôm cùng một chỗ là có thể ngăn cản gió tuyết xâm lấn, vậy một đám người kia ôm nhau sưởi ấm chẳng phải có thể biến cả ngọn núi tuyết thành núi lửa rồi sao? "Không sao, ta đi nhanh về nhanh." Tần Lãng nói với Lạc Tân, vì không muốn mang theo "bóng đèn", nên Vương Dần Giáp đều bị Tần Lãng bỏ lại ở binh đoàn kiến thiết, hiện tại bên cạnh Tần Lãng không có độc nô nào để hắn sai khiến. Tuy nhiên, Tần Lãng còn có Huyết Đường Lang, Thánh Ngân Giáp Trùng, thế là hắn để Thánh Ngân Giáp Trùng lại cho Lạc Tân, đồng thời đưa cho Lạc Tân một viên thuốc: "Nếu thấy nguy hiểm, cứ ném con giáp trùng này đi. Ngươi yên tâm đi, tuy nó chỉ là một con giáp trùng, nhưng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968594/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.