Về "Bách Trân Du", Tần Lãng cũng từng nghe lão độc vật nhắc đến. Sở dĩ loại linh dược này có tên là "Bách Trân Du" là bởi vì nó được thu thập từ hơn trăm loại kỳ trân của Tạng Khu, sau đó tôi luyện mà thành. Tỉ như có Tạng Hồng Hoa, trùng thảo, Hồng Cảnh Thiên, xạ hương, vân vân. Khác với những loại thuốc trị thương thông thường, Bách Trân Du không chỉ có thể trị liệu nội thương, ngoại thương, mà còn có thể cường thân kiện cốt. Cho nên sau khi dùng Bách Trân Du trị liệu, người bị thương không những có thể hồi phục, mà thậm chí còn long tinh hổ mãnh hơn cả trước khi bị thương. Bất quá, trăm nghe không bằng một thấy. Khi Tần Lãng chân chính nhìn thấy bình Bách Trân Du này, mới biết được thứ này quả nhiên là linh dược chân chính, khó trách trụ trì và tăng lữ y sĩ của chùa Cam Tuyền Tự đều mang một vẻ thống tích vạn phần. Bách Trân Du là linh dược, cực kỳ trân quý, tự nhiên nên tiết kiệm mà dùng, nhưng Thượng sư Đồ Phiên đã coi Tần Lãng là ân nhân cứu mạng, tự nhiên sẽ không để ý đến chút linh dược này, cho nên trên người Tần Lãng hầu như đều được bôi đầy Bách Trân Du. Linh dược đúng là thứ cực tốt. Bôi Bách Trân Du lên người xong, Tần Lãng liền cảm thấy toàn thân trên dưới thoải mái hơn nhiều. Không thoải mái sao được, nếu không thoải mái thì có thể gọi là linh dược ư? Dược tính của Bách Trân Du rất nhanh được cơ thể Tần Lãng hấp thu. Vết thương ngoài da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968578/chuong-861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.