Nhận được điện thoại của Lạc Hải Xuyên, đã là đêm khuya. Tần Lãng đang cân nhắc làm thế nào để bố cục đối phó với uy hiếp của Phật tông và Đạo giáo trong tương lai, nhưng lại không ngờ uy hiếp của Phật tông đã tới rồi. Không nói, Phật tông không phải uy hiếp Tần Lãng, mà là uy hiếp Lạc Hải Xuyên, trực tiếp muốn Lạc Hải Xuyên thả người. Chỉ là, Diên Sắc hòa thượng là do Tần Lãng bắt, vì vậy Lạc Hải Xuyên đương nhiên phải thương lượng một chút với Tần Lãng. Lạc Hải Xuyên không nói quá nhiều thông tin, nhưng Tần Lãng biết hắn và Từ Chấn Quốc đều đang đối mặt với áp lực cực lớn. Hơn nữa, từ trong ngữ khí của Lạc Hải Xuyên, Tần Lãng cũng nghe ra được áp lực cực lớn mà Lạc Hải Xuyên đang đối mặt. “Tạm thời không thả! Chờ ta đến rồi nói sau.” Đây là phúc đáp của Tần Lãng dành cho Lạc Hải Xuyên. Sở dĩ Tần Lãng bảo Lạc Hải Xuyên tạm thời không thả người, là muốn xem thử Phật tông rốt cuộc có bao nhiêu ngông cuồng, nhân tiện xem thử lực lượng chân chính của bọn họ. Hiện tại, thân phận truyền nhân Độc tông của Tần Lãng vẫn chưa tiết lộ, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ có ngày tiết lộ, cho nên hắn sớm muộn gì cũng sẽ đối mặt với người của Phật tông và Đạo giáo, vậy thì hiện tại có cơ hội được nhìn nhận một chút sớm hơn, đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội. “Ta nhiều nhất chỉ có thể kéo dài tới bình minh.” Lạc Hải Xuyên trầm giọng nói, “Thế này đi, ta kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968564/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.