Lão độc vật vị sư phụ này vẫn rất hợp cách, hắn không trực tiếp dạy Tần Lãng làm thế nào để gieo tinh thần ấn ký, mà là lấy tinh thần ấn ký của chính Tần Lãng làm án lệ, để Tần Lãng tự mình trải nghiệm nguyên lý và vận dụng tinh thần ấn ký, không chỉ khiến Tần Lãng ghi nhớ sâu sắc, hơn nữa còn làm cho Tần Lãng trong đầu lóe lên linh quang, trong sát na đã hiểu ra cách gieo tinh thần ấn ký. Đương nhiên, sở dĩ đầu óc Tần Lãng linh hoạt như vậy, đó cũng là bởi vì hắn kế thừa truyền thừa của Âm Vô Hoa. Truyền thừa của Âm Vô Hoa, liền giống như từng đoạn ký ức vụn vỡ lắng đọng trong đầu Tần Lãng, hắn nhất thời không cách nào hoàn toàn dung hòa, chỉ khi trải qua xúc tác, cảm ngộ, nhân cơ hội trùng hợp, mới có thể dung hòa quán thông những mảnh ký ức này, biến thành cảm ngộ của bản thân. Ví dụ như việc vận dụng tinh thần ấn ký này, nếu không phải dung hòa cảm ngộ của Âm Vô Hoa, Tần Lãng không thể nào nhanh như vậy đã nắm giữ được bí quyết trong đó. Bất luận là thiên tài yêu nghiệt đến mấy, cũng cần một quá trình trưởng thành và cảm ngộ, mà Tần Lãng kế thừa truyền thừa của Âm Vô Hoa, sẽ đi ít đường vòng hơn rất nhiều. “Lão độc vật, ta bây giờ biết trước kia ngươi giám sát hành động của ta như thế nào rồi, ta dám khẳng định trước kia ngươi đã gieo tinh thần ấn ký trên người ta, có phải hay không?” Tần Lãng hỏi lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968562/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.