Ngụy Nhất Phi xong đời rồi, khi hắn bị Béo Hổ cắn lấy cổ hắn hút máu, phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết. Kỳ dị là, khi Ngụy Nhất Phi bị hút máu, hắn thế mà lại không biết giãy giụa. Thật ra, cũng không phải Ngụy Nhất Phi thật sự không biết giãy giụa, mà là hắn không có cách nào giãy giụa, bởi vì Béo Hổ đã đánh tan thế giới tinh thần của hắn, hoàn toàn khống chế thân thể của hắn, cho nên Ngụy Nhất Phi liền như là "trúng tà" vậy, căn bản không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn con mèo lửng kinh khủng này hút máu từ trong mạch máu của hắn. Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng như thế, Liễu Trích Tinh đầy mặt kinh hãi, lo lắng Tần Lãng sẽ dùng cùng một phương pháp để đối phó hắn. Liễu Trích Tinh lúc này cũng không có cách nào động đậy, cũng không phải vì thế giới tinh thần của hắn bị Tần Lãng đánh vỡ, mà là bị Tần Lãng dùng châm thép đâm vào huyệt vị. Tần Lãng hành sự một mực cẩn thận, mặc dù bây giờ hắn có thể dùng chân khí điểm huyệt, nhưng vì để ổn thỏa, hắn thà dùng châm thép đâm vào huyệt vị đối phương, để phòng đối phương dùng chân khí xông phá huyệt vị. "Béo Hổ, hút không sai biệt lắm là được rồi, giữ lại cho hắn một cái tiện mệnh." Tần Lãng vẫy vẫy tay về phía lão mèo lửng. Nếu như giết chết Liễu Trích Tinh, Đào Nhược Hương sẽ không dễ lĩnh công. Huống chi, cùng Địa Thử Môn cũng coi như là kết tử thù. "Meo meo!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968539/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.