Tần Lãng đành chịu trước tâm trạng nhiều chuyện của mẹ, chỉ đành nhanh chóng quấn một cái khăn tắm, bước ra khỏi phòng tắm để nghe điện thoại. "Tần Lãng, lại xảy ra chuyện rồi —— Ngụy Nhất Phi bị người ta cướp đi rồi!" Giọng Đào Nhược Hương vang lên trong điện thoại, có vẻ hơi sốt ruột, "Hai người còn lại, bị cắt lưỡi rồi!" Ngụy Nhất Phi bị cướp đi, hai người kia bị cắt lưỡi, việc này nhất định là do Địa Thử Môn làm. Bọn chúng không muốn cảnh sát có được thêm manh mối. Đám người này đúng là tàn nhẫn. "Đừng vội, tôi lập tức đến ngay —— à phải rồi, tôi đợi cô ở cổng tiểu khu." Tần Lãng nói xong liền cúp điện thoại. Thấy mẹ vẫn dùng ánh mắt nhiều chuyện nhìn mình, Tần Lãng đành nói: "Chị Hương Hương, là Đào Nhược Hương, trước đây là giáo viên sinh vật của con, bây giờ làm cảnh sát rồi." "Con trai à, tác phong của con có vấn đề rồi đó. Trước đây không yêu đương thì thôi đi, bây giờ sao vừa yêu đã có mấy người rồi —— còn tình yêu thầy trò nữa chứ. À phải rồi, mẹ nghe ba con nói, con dẫn một cô gái đến phòng thí nghiệm của ba con, cô gái đó rất được..." "Thôi đi mẹ, mẹ đừng cằn nhằn nữa được không, con còn phải thay quần áo nữa." Tần Lãng nói. "Thay thì thay đi, lúc con còn nhỏ mẹ có phải chưa từng thấy đâu." Tiết Dĩnh Liên hừ một tiếng, nhưng cuối cùng bà cũng xoay người đi về phòng mình. Tần Lãng nhanh chóng mặc một cái T-shirt và một cái quần đùi, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968537/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.