Nhìn thấy Hỏa Linh Tuyết Hồ này biến mất, Tần Lãng không truy tìm, cũng không dùng tinh thần lực để tìm kiếm tung tích của nó nữa. Tần Lãng đã truy tìm một đêm, mặc dù đã cố gắng thu phục nó, tặng nó một viên Thiên Linh Quả, cũng là hy vọng có thể giảm bớt cảnh giác của nó, để nó có thể chung sống hòa bình với mình, nhưng nếu Hỏa Linh Tuyết Hồ không muốn, Tần Lãng cũng không muốn miễn cưỡng. Còn như viên Thiên Linh Quả này, coi như là món quà tặng cho con Hỏa Linh Tuyết Hồ này đi, có lẽ có thể thành toàn tu hành của nó, có một ngày con Hỏa Linh Tuyết Hồ này có thể thành tựu "chính quả". Mặc dù là một giao dịch "thất bại", nhưng tâm linh của Tần Lãng lại đạt được một cảm giác bình tĩnh đặc thù trước nay chưa từng có, bởi vì hắn cảm thấy một viên Thiên Linh Quả này của mình rất có thể sẽ thành tựu con Hỏa Linh Tuyết Hồ này, nói theo một ý nghĩa nào đó, Tần Lãng cũng coi là "điểm hóa" nó. Nếu Tần Lãng thật sự đã điểm hóa con Hỏa Linh Tuyết Hồ này, vậy thì sẽ có cái gọi là "nhân quả" của Phật tông. Gieo nhân nào, gặt quả nấy. Hôm nay gieo thiện nhân này, cuối cùng sẽ có thiện quả. Nghĩ thông suốt điều này, Tần Lãng không ngần ngại chút nào khi đưa ra ngoài một viên Thiên Linh Quả. Đứng trên tảng đá, Tần Lãng nhớ tới đêm qua bước vào Võ Huyền, đánh bại Diên Sắc có tu vi Nguyên Cương Cảnh, rất nhiều hình ảnh lại lần nữa hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968506/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.